Chưa
café sáng
Tiết
trời sáng nay hơi lạnh, mon men qua từng con phố thấy Sài Gòn như nàng thơ, e
ấp một chút không khí Noel qua từng xóm đạo rộn ràng. Và một chút gì đó rất
“Sài Gòn” là bởi vì những con người nơi đây cũng dễ mến và cũng hơi dễ nổi cáu
nếu mình không biết cách nói chuyện nha.
Hôm
trước người bạn trẻ hỏi về giây phút thực tại để biết mình đang làm gì.
Và
đúng như vậy, khi sống ở giây phút hiện tại bạn làm được rất nhiều việc có ích.
Chắc hẳn là mỗi anh chị cũng đã trải nghiệm cho việc sống giây phút hiện tại.
Kinh nghiệm cho thấy, chỉ cần bạn lơ là, thiếu tập trung là mất “xiền $”, vì
hời hợt với cuộc đời, sống chưa tập trung, chưa sâu sắc và tôi học được thêm
điều này: “Tiểu tiết quyết định thành bại”.
Hành
trình tìm lại chính mình cũng không tránh khỏi những lúc mình thất bại và
gục ngã, tưởng chừng như chẳng thể gượng dậy đi tiếp, vì những khó khăn, những
mặc cảm và kệ đời tới đâu thì tới. Những tư duy ấy, chắc hẳn tôi cũng đi qua và
phó mặc cho cuộc đời muốn sao thì cũng được. Và thế giới nội tâm luôn cảm thấy
mình cô đơn lạc lõng giữa dòng đời.
Chợt
dừng lại chút để tự vấn nội tâm mình. Và bể chứa yêu thương trong tôi đầy hay
vơi? thì cũng đến lúc chậm lại một chút để tìm cách đổ đầy bể chứa yêu thương
nhé!
Sáng
nay không café chỉ có điều này kể mọi người nghe vậy thôi, em đi mần đây…