Cái nghèo đói ở một trung tâm thành phố
tráng lệ, họ đang chờ điều gì?
Chả là con đường hôm nay thấy lạ. Thấy lạ
là bởi vì chẳng còn quen thuộc như ngày nào nữa rồi. Thấy lạ là bởi vì khoảng
cách được rút ngắn nên về nhà nhanh hơn mọi khi. Thấy lạ và chạnh lòng vì bao
người lớn tuổi, giờ này họ vẫn ngồi ven đường làm chi vậy?
Chẳng phải là CHỜ AI ĐÓ sao?
Họ chờ ai? Họ chờ chi? Họ vẫn ngồi đó
Tôi thấy một cụ ông vội bóc một cái bánh
nhỏ ra nhai vội vã. Trên tay họ chẳng có vé số, chẳng có gì
NHƯNG ...
Họ vẫn TIN và vẫn chờ ai đó, thực thi tấm
lòng Bác Ái
LẶNG...MỘT CHÚT, rồi phóng nhanh qua cơn mê, con đường ấy thêm chút gì đó... chẳng thể nói được.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét