Thứ Ba, 5 tháng 4, 2022

Rời đi, ra khỏi vùng an toàn, chấp nhận và trưởng thành

 Rời đi, ra khỏi vùng an toàn, chấp nhận và trưởng thành

Tôi có không ít lần lo lắng và căng thẳng trong một khoảng thời gian khá dài, chẳng ích lợi gì cho bản thân. Cũng chỉ vì cả nể, sao cũng được, rồi ôm ưu tư vào lòng mà suy nghĩ miên man đến một lúc chẳng thể chịu được nữa và bung nóc. 

Dù bạn đã trải qua hay sắp trải qua những điều này, rất nhiều lần lo lắng, suy nghĩ luẩn quẩn vòng vo hoài mà chẳng thể giải quyết được vấn đề gì. Nhiều lúc chạy trốn không muốn nhắc đến, dù là gì đi nữa thì vấn đề vẫn đang bế tắc ở đó và không thể giải quyết. Những căng thẳng nho nhỏ đó là những cái vòi châm làm cho bạn rất khó chịu, đau thì không đau hẳn những mà về lâu về dài sẽ làm cho bạn cực kỳ khó chịu. Chỉ cần một vài lần gợi lại cho bạn thì bao nhiêu thứ cảm xúc dồn nén sẽ được bung ra ngay tức khắc.

Và cũng rất nhiều lần thì chúng ta thường chạy trốn vấn đề bằng nhiều hình thức khác nhau. Có khi bạn làm mà bạn không hề hay biết mình đang làm gì, thường thì tôi cũng hay biện minh cho những điều đó, và có những lúc chợt nhận ra là mình đang chạy trốn, né tránh không giải quyết vấn đề, nhiều lần như thế thì tưởng như là ổn và tốt nhưng không phải thế, vì đó là một cơ chế tự động trong phần “bản thân mình không biết – vô thức” 

Nhắc đến việc “chạy trốn, né tránh, xóa bỏ, bóp méo và khái quát” là một trong những biểu hiện và cơ chế mà chúng ta không thể kiểm soát hay làm bất cứ điều gì khác, vì nó tự động diễn ra. Khi được ai đó chân thành nói cho bạn biết cần phải làm gì thì ngay lúc đó việc “phản kháng lại” là đương nhiên.

Để có hành vi thói quen mới thì cũng không tránh khỏi những lần để ra quyết định một cách đau đớn. Đó là việc rời đi và ra khỏi vùng an toàn, những cụm từ này tôi được nghe ở đâu đó rất nhiều lần, và để trải nghiệm và đi qua nó thì không ít lần phải thực sự can đảm để làm một điều gì đó ngoài sức tưởng tượng của bản thân.

Chấp nhận những vấn đề vốn dĩ mình đang có như là mình đang có cũng khó lắm. Không hề đơn giản và chưa hề dễ dàng mà vẫn phải làm thôi. Cũng như “Bonsai” muốn đẹp thì phải chịu cắt tỉa, phải chịu uốn và chịu áp lực và vượt ra khỏi tầm kiểm soát để đạt được những điều tuyệt vời hơn.

Chấp nhận hiện tại, thừa nhận vấn đề hiện tại để lao vào xử lý, ra khỏi cái vỏ bọc an toàn, đến một môi trường mới và hãy thử sức can đảm xây dựng lại những mối quan hệ xung quanh, từng điều  nho nhỏ trước, cũng như việc bạn “đốt cầu phía sau lưng bạn” và việc tiến lên là việc của bạn không ai khác làm giùm cho bạn được. Nhiều khi không dám đốt cầu là chuyện bình thường vì nỗi sợ về sự đánh giá, sợ mất quyền lợi, sợ mất mối quan hệ…Một khi mình còn sợ thì khi đó cơ chế “né tránh” đang hoạt động rất tinh vi, và đó là một trong những kẻ thù nội tâm rất đáng được nhắc đến ở đây.

Việc phát triển và nâng tầm bản thân thực sự thì cũng không tránh khỏi những gánh nặng vô hình này, cái gánh nặng của việc áp lực mọi thứ và dẫn đến việc né tránh không đối diện với vấn đề cần phải ra quyết đinh: “rời đi ra khỏi vùng an toàn” và chấp nhận tìm giải pháp trưởng thành hơn.

Việc rời đi ra khỏi vùng an toàn thường thì cũng làm được mấy bữa tốt lành. Nếu không được đồng hành và nhắc nhở chia sẻ rồi đâu cũng lại vào đấy, tính liên tục rất quan trọng để hình thành những thói quen mới. Dù có ra quyết định rồi cảm giác đau đớn cũng phải làm để một lần được trưởng thành hơn.

Nhớ lại lần ra quyết định cách đây sáu năm trước của tôi để hướng đến việc phát triển bản thân là một ví dụ cụ thể cho việc rời khỏi vùng an toàn nó thách thức đến mức độ nào. Cảm giác sợ hãi và sợ vì phải thích nghi với những điều cực kỳ mới và chưa biết phải làm gì, làm như thế nào, đi về đâu, rồi sẽ ra sao, rồi câu hỏi tiền đâu để học và làm, và mông lung chới với như “cây bèo lục bình trôi sông vậy”. Khi phải thay đổi một điều gì để làm một điều khác mới thường thì tôi và rất nhiều người trong số chúng ta mất rất nhiều thời gian để bắt đầu lại, tiếp cận với điều mới và cảm giác bị hụt hẫng mất một thứ quan trọng bấy lâu nay, cái cảm giác nuối tiếc vì phần thưởng phụ xung quanh việc ra quyết định quá lớn, khiến chúng ta không thể ra quyết định, tính hay “cả nể” trong mọi việc phải không nào?

Làm sao để thoát khỏi những rào cản: “sự cả nể, cơ chế né tránh, và sự xung đột nội tâm thường xuyên diễn ra, chọn điều A hay điều B cứ lăn tăn hoài”, bạn có bao giờ đặt câu hỏi này để tìm cách giải quyết cho chính mình hay chưa, và bạn chợt nhận ra là rất nhiều lần mình đã như thế, thường xuyên né tránh giải quyết vấn đề, sao cũng được, gì cũng được, rồi mâu thuẫn nội tâm giày vò liên tục khiến mọi suy nghĩ tự động ngày một gia tăng. Chính những vòi châm nho nhỏ ấy khiến bạn ra quyết định rất khó khăn, vì thế cần phải thay đổi một điều gì, và vượt qua nỗi sợ hãi, đi qua những trải nghiệm thực tại đời mình để một lần được trưởng thành, phải không nào?

Và cũng xin chúc mừng ai đó đang bắt đầu hành trình khởi sự hướng đến con người mới bình an hơn. Và tôi vẫn thích điều cốt lõi nhất lòng biết ơn cùng với sự khiêm tốn để dám ra quyết định và yêu luôn những gì mình đã quyết định và chọn lựa. Và cũng nhắc lại là không hề dễ dàng chút nào nhé! Trải nghiệm đi thôi nào và bắt đầu tiến lên

Đi ra khỏi vùng an toàn bằng sự can đảm và yêu thương chính mình là không hề dễ dàng chút nào. "Sợ thì vẫn phải sợ mà vẫn phải làm". Quay trở lại bạn đang thực sự muốn gì trên hành trình phát triển bản thân? Làm cho những điều mình mong muốn cách rõ ràng bao nhiêu thì việc đạt được là một thành tựu đáng để chúc mừng bấy nhiêu. Chúc may mắn và bình an, can đảm và tiến lên!

#QuanSatBanThan

#HieuMinhHieuNguoi

#GiaoTiepHieuQua

#RaKhoiVungAnToan

#ConNguoiMoi

Thứ Hai, 21 tháng 3, 2022

Ký ức và cảm xúc...

 Ký ức và cảm xúc...


Mỗi người đều có những ký ức rất đẹp và cũng không ít những lần có ký ức chẳng hay ho, chẳng muốn nhắc đến, dù là đẹp hay đang bị tổn thương thì nó vẫn đang ở đó, không chạy đâu cho thoát. Chỉ cần một lần nhớ lại mà xem, bao nhiêu thứ cảm xúc dội về ngay tức thì ấy mà, sao mà bay đi đâu được.


Và mỗi người thì thường thích mình có những trải nghiệm đẹp, và đầy yêu thương. Ồ mà hoàn cảnh mỗi người lại đâu cho phép những điều mơ ước ấy được diễn ra một cách suôn sẻ tốt đẹp như một kiệt tác tranh vẽ để đời được.


Cha mẹ nào cũng bận cơm áo gạo tiền, nào để ý đến từng chi tiết nhỏ nhặt, chỉ là hiểu và biết ở một mức độ nào đó. Cũng chỉ vì cha mẹ cũng là những người rất đỗi bình thường như chúng ta đây thôi. Một khi chúng ta còn đổ lỗi cho người này, người kia, là chúng ta đang đi chệch hướng rồi, vì một trong những điều mà ai trong chúng ta đều có đó là tràn đầy vấn đề, vì sự việc đến thì mỗi người cũng đang làm tốt nhất với nguồn lực họ đang có rồi. Chúng ta có đòi hỏi thêm cũng chẳng thể nào họ làm được. Chỉ khi có ai đó chỉ cho họ phải làm gì.


Và khi ai đó thực sự mong muốn thoát khỏi những gánh nặng vô hình và cầu tiến thì mình mới giúp được, và chịu khó học hỏi và để ý một chút là được thôi, chẳng có gì..


Quay trở lại ký ức và cảm xúc thường thì giấu rất kỹ và rất sâu, vì mảng sâu nội tâm ấy đang bị tổn thương vô cùng. Cần có những người thực sự tin tưởng, và đủ sự tin và nể phục thì tất cả những ký ức đấy lại tuôn trào ra mà không kịp hãm lại.


Và tôi cũng đã chia sẻ rất kỹ rồi, chuyện gì cứ từ từ, cứ tiệm tiến từng chút một đừng nóng vội. Cũng như một trái bóng bơm đầy khí tích tụ lâu ngày cho đến ngưỡng giới hạn của nó thì “bùm thôi”. Ký ức và cảm xúc tiêu cực thường như vậy đấy, gặp sự kiện gì liên quan đến là bắt đầu dòng chảy của những suy nghĩ tự động cứ vậy len lỏi mà hoạt động ngầm thôi.


Có những giải pháp để xử lý những cảm xúc ấy, làm cho vơi bớt những gánh nặng vô hình đang đè nặng trên vai bạn mỗi ngày. Quan trọng nhất là bạn có thực sự đang muốn. Cảm giác sợ và sợ phải thay đổi một điều gì, tôi và rất nhiều người đều đang gặp phải mỗi ngày phải không nào?


Làm sao để thoát khỏi những rào cản đó, bạn có bao giờ đặt câu hỏi này để tìm cách, hay một ai đó mới nói cho bạn và bạn chợt nhận ra là cần phải thay đổi một điều gì, và vượt qua nỗi sợ hãi phải không nào?


Có người đang bắt đầu hành trình hướng đến con người mới, xin chúc mừng. Vậy cần thêm điều gì để mình hoàn thành tốt những gì đã khởi sự và thoát ra khỏi thói quen cũ? Và mỗi người sẽ tự lên đường đi tìm cho mình những câu hỏi cốt lõi để giải quyết triệt để vấn đề nhé, phải không nào? Và chìa khóa là Lòng Biết Ơn cùng với sự khiêm tốn là hai yếu tố quan trọng nhất trên hành trình ấy bạn nhé!


Vì thế học cách làm những điều nhỏ nhặt nhất bằng sự kiên nhẫn và yêu thương là không hề dễ dàng chút nào. "Sợ vẫn phải tiến lên" đó là những điều mình rất thích Anh mình chia sẻ thế. Quay trở lại điều bạn đang thực sự muốn chú tâm đến để một phần ký ức được khai thông và làm cho đời sống nội tâm triển nở phong phú hơn nhé, đổ đầy năng lượng cảm xúc tích cực nhé. Và muốn đổ đầy thì cứ liên hệ với mình. Chúc may mắn và bình an!


#QuanSatBanThan

#HieuMinhHieuNguoi

#GiaoTiepHieuQua

#KyUc

#CamXuc

#ConNguoiMoi

Thứ Hai, 14 tháng 3, 2022

Hiểu mình dễ dàng hay thách thức? và thương lấy mình chút

Hiểu mình dễ dàng hay thách thức?

 và thương lấy mình chút

Một câu nói mình rất thích “Giữa sự tác động bên ngoài và đáp ứng bên trong, có một khoảng trống. Trong khoảng trống đó, tồn tại sự tự do và sức mạnh lựa chọn cách đáp ứng. Sự trưởng thành và tự do của ta nằm ở cách chúng ta đáp ứng.” (Viktor Frankl)

Và học cách lựa chọn cũng rất dễ dàng khi mình có một thái độ đúng, với một tâm an. Nhiều lúc mình cứ mơ hồ, nghe chỗ này nói, chỗ kia bảo “phải thế này, phải thế kia cơ”, có biết đấy là đâu mà chọn với chả lựa, có đủ sáng suốt để mà chọn mới hay. Cách khôn ngoan là dừng lại, biết thế nào là vừa đủ, và đúng lúc, đúng chỗ và cũng cần đúng thời điểm, và điều hướng cảm xúc.

Mà khổ nỗi, sự việc đến thì chẳng thể mà kịp suy với xét, cứ có gì bộc phát hết ra cho bõ tức, “đời chơi mình hết hồn, thì mình chơi lại đời hết mình” căng ghê ha. Có ai đó thì cứ bắt mình phải thế này, phải thế kia. Mà trong khi đó chưa xét lại xem “Thân – Tâm – Trí” mình có đủ nguồn lực mà tiếp nhận ngay thời điểm đó hay không. Cũng như cái cây đang rất yếu ớt mà gặp giông bão lớn thì kiểu gì chẳng toi ngay. Thân Tâm Trí ta cũng vậy thôi, đó là góc độ sức khỏe tinh thần đang ở tình trạng như thế nào? 

Nhiều người trong số chúng ta đều đang làm theo cách: “Có bao nhiêu thứ kiến thức cứ vơ vào mình cho bằng hết, đọc cho thật ngấu nghiến, nghiền cho thật kỹ mà quên đi việc tiêu hóa”. Dù có được học để xử lý và chứng nào cũng y chang lại như cũ. Vậy tại sao nhiều khi mình chưa làm được điều đó? Một dấu hỏi lớn phải không nào anh chị? Và thấy ai đó cứ đi hỏi: “Làm gì bây giờ? phải làm sao đây? Tại sao, tại sao, tại sao?”. Việc thừa nhận mình đúng như tình trạng hiện tại là cả hành trình phải không nào anh chị? Làm ơn thương lấy mình chút xem sao!

Vì thế để kết thúc chia sẻ này, mình cũng thích những điều mà có lẽ anh chị em mình cũng thường hay nghe nói: “Hãy trân trọng giây phút hiện tại”. Mà thường tâm trí ta thì cứ hay thích đi lui về quá khứ hay đi quá lố về tương lai. Hôm nay em chỉ chia sẻ thế thôi, làm ơn thương lấy mình chút.

#HocVienNewMe

#ConNguoiMoi

#BienTapLaiDoiMinh

#HieuMinhHieuNguoi

#5PhutThuGianHieuQua



Thứ Năm, 10 tháng 3, 2022

Quan sát đa giác quan

Quan sát đa giác quan,

Một định nghĩa cơ bản mình được biết đó là: “để nhận ra sự khác nhau về trạng thái và thể lý của người khác”. Và học cách quan sát đa giác quan cũng là một cách rất dễ dàng. Biết và thấy dấu hiệu thì cảm nhận được người mình đang giao tiếp ở trạng thái thế nào mà giao tiếp cho phù hợp, khôn ngoan.

Cơ mà, đời thì chẳng thế. Cứ thấy đang hổ báo, cơn thịnh nộ đang nổi lên thì càng đổ thêm dầu vào cho nó bùng phát lên. Và sau đó thì chợt nhận ra rằng “đã hành xử sai quá sai”.

Rất nhiều người trong cuộc sống đều đang làm theo cách cũ như thế, mặc dù có được biết và được học để xử lý những hành vi tiêu cực ấy. Vậy tại sao nhiều khi mình chưa làm được điều đó? Một dấu hỏi lớn phải không nào anh chị? Và bí quyết nằm ở chỗ đó là chúng ta có nhận thức đủ để cam đảm mà dám “thừa nhận thực tế nó đang là như thế không đã?” bước tiếp theo thì tính sau, sẽ có giải pháp chỉ cần mình muốn và mình cho phép mình xứng đáng nhận được.

Vì thế học cách “điều hướng và quân bình rất quan trọng”, đó là những điều mình rất thích Anh mình chia sẻ thế. Và quay trở lại để quan sát đa giác quan tiếp tục nhé, với niềm vui và sự tích cực để trong mỗi lần giao tiếp được hiệu quả hơn nhé!

#QuanSatDaGiacQuan

#HieuMinhHieuNguoi

#GiaoTiepHieuQua

#ConNguoiMoi



Thứ Hai, 13 tháng 12, 2021

Chưa café sáng

 Chưa café sáng

Tiết trời sáng nay hơi lạnh, mon men qua từng con phố thấy Sài Gòn như nàng thơ, e ấp một chút không khí Noel qua từng xóm đạo rộn ràng. Và một chút gì đó rất “Sài Gòn” là bởi vì những con người nơi đây cũng dễ mến và cũng hơi dễ nổi cáu nếu mình không biết cách nói chuyện nha. 

Hôm trước người bạn trẻ hỏi về giây phút thực tại để biết mình đang làm gì. 

Và đúng như vậy, khi sống ở giây phút hiện tại bạn làm được rất nhiều việc có ích. Chắc hẳn là mỗi anh chị cũng đã trải nghiệm cho việc sống giây phút hiện tại. Kinh nghiệm cho thấy, chỉ cần bạn lơ là, thiếu tập trung là mất “xiền $”, vì hời hợt với cuộc đời, sống chưa tập trung, chưa sâu sắc và tôi học được thêm điều này: “Tiểu tiết quyết định thành bại”.

Hành trình tìm lại chính mình cũng không tránh khỏi những lúc mình  thất bại và gục ngã, tưởng chừng như chẳng thể gượng dậy đi tiếp, vì những khó khăn, những mặc cảm và kệ đời tới đâu thì tới. Những tư duy ấy, chắc hẳn tôi cũng đi qua và phó mặc cho cuộc đời muốn sao thì cũng được. Và thế giới nội tâm luôn cảm thấy mình cô đơn lạc lõng giữa dòng đời.

Chợt dừng lại chút để tự vấn nội tâm mình. Và bể chứa yêu thương trong tôi đầy hay vơi? thì cũng đến lúc chậm lại một chút để tìm cách đổ đầy bể chứa yêu thương nhé!

Sáng nay không café chỉ có điều này kể mọi người nghe vậy thôi, em đi mần đây…





 


 

 


Thứ Ba, 16 tháng 11, 2021

Tản mạn cafe sáng

 Ngồi cafe sáng nay… mà cứ nhớ hoài về chiều qua… khuôn mặt nặng trĩu của một bạn nữ ra về sau khi được Coaching…




Tôi biết bạn rời đi với rất nhiều cảm xúc…


Và đúng vậy… khi chưa kịp rời khỏi văn phòng thì tôi đã nhận được một tin nhắn:


“Em đang đi lang thang ngoài Sài Gòn, ở quận 1. Em chẳng muốn về nhà tí nào… Em càng không muốn gặp một ai hết trong gia đình em..


Em rất ghét anh.. cực kỳ ghét anh.. Vì em cảm thấy như mình bị lột trần truồng toàn bộ con người của mình trước mặt anh…


Tại sao anh lại phải cho em thấy con người thực của em?


Chẳng lẽ con người thực của em nó đê tiện và xấu xa như vậy sao? “


Và tôi cũng biết.. bạn cần một khoảng lặng của riêng mình…


Có thể bạn sẽ không muốn hay không dám gặp lại tôi nữa, giống như bao nhiêu người đã làm vậy trước bạn!


Bạn sẽ tiếp tục trốn chạy một thời gian … hoặc mãi mãi… như cách mà bạn đã và đang làm với cuộc đời mình: chạy trốn, không dám đối diện với nhiều vấn đề của bản thân…


Nhưng dù sao, tôi cũng chúc mừng bạn!


Tôi chúc mừng vì bạn đã can đảm ở bước đầu tiên khi tìm mọi cách gặp tôi, để rồi tôi đã buộc phải đẩy bạn bước tới phía trước, để tiến vào giai đoạn “khó ở” nhất của đời mình…


Như một con sâu trước khi trở thành một nàng bướm đẹp đẽ, nó phải trải qua giai đoạn khổ sở vì ủ mình trong cái kén chật chội một khoảng thời gian dài để chờ đợi và phát triển…


Như một con rắn muốn trở nên Trưởng thành và mạnh mẽ hơn, nó phải đi qua giai đoạn đầy khó khăn và đau đớn của việc lột xác …


Như một đứa trẻ con phải trải qua giai đoạn “đau răng”, chấp nhận những lần đau đớn khi răng sữa rơi ra, để răng vĩnh viễn có cơ hội nhú lên, đánh dấu những bước chân đầu tiên vào thế giới của sự Trưởng thành…


Bạn cũng vậy, giai đoạn này, bạn phải sống một mình, phải đối diện với toàn bộ những vấn đề của đời mình mà không có một ai giúp đỡ hay bênh cạnh. Bạn hãy tập làm quen với khoảng thời gian cô đơn của chính mình.


Như một bài hát cũng cần phải có những khoảng lặng để tạo nhạc sắc, bạn cũng cần phải có những khoảng lặng của đời mình.


“Đạm bạc để sáng chí, Tĩnh lặng để vươn xa”…




Bạn tin tôi đi, nếu có bất kỳ ai ở bên cạnh bạn lúc này, rồi hời hợt, lăng xăng giúp đỡ bạn thì chỉ làm hại, thay vì giúp ích cho bạn.


Họ đang làm hại bạn, vì không để bạn thực sự đứng lên và Trưởng thành bằng chính đôi chân của mình.


Ở giai đoạn này bạn có thể chứng kiến những tâm hồn yếu đuối tìm quên trong rượu chè, hút chích, trai gái, tiệc tùng, quán bar… và những mối quan hệ vô bổ…


Cũng có những bạn trẻ tìm quên trong những chuyến đi xa, mà họ thường gọi là “phượt”… Họ phượt ra bên ngoài thay vì phải đi sâu vào bên trong, vào Thinh lặng để tìm về với chính mình!


Thậm chí, một vài bạn chọn cách gây hại cho bản thân hoặc tìm đến những hoạt động nguy hiểm, có tính phá hủy nhân cách…


Thật ra, nếu đủ can đảm Thinh Lặng đối diện với chính mình trong năm phút mỗi ngày, bạn sẽ nhận thấy:


Chỉ có những con người hiện diện bên đời bạn bằng việc chấp nhận con người thật của bạn chứ không phê phán, lên án, dạy dỗ hoặc ra quyết đình dùm cho đời bạn …


Chỉ có những con người hiện diện bên đời bạn bằng sự im lặng và cảm thông, bằng sự dịu dàng nhưng cũng đầy kiên quyết, bằng sự chở che nhưng lại dấu kín thân phận…


… mới chính là những mối quan hệ thực sự mà bạn nên biết ơn và gìn giữ…


Khoảng thời gian này chẳng phải là một màng lọc tốt nhất cho tất cả các mối quan hệ của bạn sao?


Luôn có một chủ đích tích cực trong mọi chuyện! Quan trọng bạn có đủ Lòng Biết Ơn và sự Khiêm tốn để sáng suốt nhận ra nó hay không!


Nguồn: Học Viện New Me


(Mỏi tay rồi.. không viết nữa… viết tiếp sau vậy.. Hehe…)



Thứ Bảy, 31 tháng 7, 2021

Góc nhìn thành công

 Thành công là biết được sứ mệnh cuộc đời phát triển tối đa tiềm năng và gieo trồng hạt giống lợi ích tới những người khác

- John C. Maxwell  -


Sự trì hoãn thay đổi

 Con người ai cũng muốn thay đổi Và để thay đổi thì họ luôn có một sự trì hoãn cực kỳ lớn Bạn có biết vì sao không?