Thứ Tư, 6 tháng 4, 2022

Lột trần và bóc tách, để trưởng thành

 Lột trần và bóc tách, để trưởng thành

Một hành trình cần phải đi qua, muốn nhanh thì phải đi từ từ. Đấy tôi thích điều này là bởi vì, chẳng thể ép nụ hồng còn xanh phải nở, làm như thế chẳng khác nào ta có một bông hoa không đẹp như vốn dĩ nó cần phải xảy ra là đủ ngày, đủ tháng. Làm ơn đừng ép duyên, vì điều gì cần phải xảy ra thì nó cần phải xảy ra, để một điều tốt đẹp hơn sau đó.

Và tôi có không ít lần đã ép nụ hồng còn xanh phải nở, dục tốc bất đạt thôi. Như có lần đã chia sẻ câu hỏi: “Tôi đã bắt đầu sắp xếp lại cuộc đời mình chưa?”, vì chính lúc tôi khởi sự việc bóc tách bản thân ở chiều sâu nội tâm cũng là lúc tôi khởi sự cho việc mình đã bước vào việc sắp xếp cuộc đời mình.

Và bạn có thể nghe ở đâu đó nói về việc bản thân có những lớp vỏ bọc, thì đó chính là việc chúng ta cần phải làm để bóc tách chính bản thân mình để hiểu về mình. Hành trình ấy thì có thể nói là không hề dễ chút nào, cần sự hy sinh, cần sự can đảm nhiều hơn

Dù bạn đã trải qua hay sắp trải qua những điều này, và tôi đã rất nhiều lần ép nụ hồng còn xanh phải nở. Và chính những lần đó là tôi chưa hề biết mình, và chưa hiểu mình. Và rồi rất nhiều lần né tránh việc lột trần, bóc tách chính mình, và hỏi mình liên tục “tại sao tôi lại làm như thế nhỉ?” tôi chẳng biết mình phải bắt đầu từ đâu, và bắt đầu thay đổi như thế nào và chẳng thể giải quyết thêm được điều gì. Và chạy trốn là một cách làm thường xuyên và vấn đề vẫn đang ở đó, không thể giải quyết.

Và nhiều lần có những câu hỏi xuyên tâm, thấu tận lòng, và để trả lời thấu đáo thì mất cả năm, mấy tháng, mấy tuần. Bóc tách nội tâm chưa bao giờ dễ dàng. Nếu bạn đang muốn thử xem mình ra sao thì cứ thử xem thế nào nhé. Đó là một điều tốt đẹp cần làm phải không nào?

Và một trong những kẻ thù nội tâm để cho ta không làm những điều cần phải làm đó là sự ghen tỵ, ích kỷ, đố kị. Trong khi đó việc nhiễu tâm sẽ không cho bạn cơ hội để nhận ra được vấn đề.

Có những lần trong cuộc đời ta sẽ chẳng hiểu vì sao lại hành xử với chính mình như thế, và bạn cứ băn khoăn hoài, tôi làm gì để thoát ra bây giờ? Những lúc như vậy thì bao nhiêu thứ cứ đổ dồn làm cho mình rối lại càng rối hơn. Vậy làm ơn cho phép mình có cơ hội “bóc tách chính mình thêm một chút nhé”

Chấp nhận hiện tại mình đang có gì, thừa nhận vấn đề hiện tại đang là gì, và bắt đầu cho phép mình quan sát chính mình mỗi ngày, và đây là việc của bạn không ai khác làm giùm cho bạn được. Nhiều khi bản thân mình không tự cho phép bản thân nhận được những điều tốt đẹp, lúc đó ta đang đánh giá thấp chính bản thân mình,

Việc “lột trần, bóc tách chính mình” thì cũng không tránh khỏi những áp lực,

Tôi tin rằng đằng sau mỗi thách thức là một phần thưởng rất xứng đáng cho chính bạn. Hãy cho phép mình có cơ hội nhìn lại chính mình và biết cách sắp xếp mọi lĩnh vực cuộc sống của chính mình.

Nhớ lại vài lần ra quyết định cho phép bản thân có cơ hội yêu thương chính mình thì tôi đã hiểu rằng, mọi điều tốt đẹp đã xảy ra vì chính mình đã cho phép nó xảy ra từ trong nội tâm của tôi để hướng đến việc phát triển bản thân một cách lành mạnh.

Việc “lột trần, bóc tách chính mình” bằng sự can đảm và cho phép yêu thương chính mình là không hề dễ dàng chút nào. "Sợ thì vẫn phải sợ mà vẫn phải làm". Quay trở lại lý do ban đầu bạn đang thực sự muốn gì trên hành trình hiểu mình? Và hãy kịp thời cho phép bản thân có cơ hội

Và hãy kịp thời cho phép bản thân có cơ hội quan sát chính mình, lột trần và bóc tách nội tâm. Và hãy lặp đi lặp lại điều đó càng nhiều càng tốt. Chúc may mắn và bình an, can đảm để yêu thương chính mình!

#QuanSatBanThan

#HieuMinhHieuNguoi

#GiaoTiepHieuQua

#RaKhoiVungAnToan

#ConNguoiMoi

Thứ Ba, 5 tháng 4, 2022

Biết ơn, cơ hội để được Lành mạnh?

 Biết ơn, cơ hội để được Lành mạnh?

Mấy năm trước tôi có cơ hội đi qua việc đối diện với chính mình về thái độ sống với chính bản thân và công việc mình đang làm

Tôi nhớ rằng hồi đó tôi chỉ làm theo bản năng những gì cần phải làm, mà chẳng hề ý thức được những hậu quả của chính những việc mình đang làm. Mãi đến năm năm sau tôi mới hiểu thêm về chính mình một chút, đó là về Lòng biết ơn thực sự là như thế nào?

Có nhiều lần tôi cứ cho rằng mình đã biết ơn, những sự thực thì đó chỉ là bề mặt ý thức thôi, còn ngay chính thẳm sâu bên trong lại đang kháng cự và vũng vẫy để đặt những câu hỏi tại sao thế này, tại sao thế kia, tại sao tôi lại bị đối xử như vậy. Và chính những điều đó làm tôi lún sâu vào những lo âu và căng thẳng kéo dài? Đơn giản vì đó là những lúc tôi đang rất nhiễu tâm, nghĩa là bên trong tôi rất hỗn độn, lộn xộn không biết phải làm gì, và cũng chẳng biết sắp xếp cuộc sống của mình cho hợp lý. Và bắt đầu lao vào công việc, làm suốt ngày suốt đêm, nghĩ rằng làm việc thì sẽ quên đi mọi vấn đề. Nhưng xin thưa là không nhé, và luôn lấy những lý do rất hợp lý để ngụy biện cho những điều mình đang hành xử, phải không nào?

Và rồi tôi cũng rất biết ơn những năm tháng bị stress như thế, là một cơ hội để tôi được lành mạnh hơn về sau này. Dù bạn đã trải qua hay sắp trải qua những điều này, và tôi đã lặp lại những suy nghĩ đó rất nhiều lần, luôn hỏi rằng: “liệu rằng mình thực hành lòng biết ơn và nhiều cách khác nữa có hiệu quả và đi đến đâu không?” Nếu tôi cứ hỏi những điều đó suốt thì chắc chắn rằng bây giờ tôi cũng không có cơ hội để viết ra những điều này. Điều duy nhất quan trọng đó là “lắng nghe và cúi đầu xuống làm”. Thật sự có nhiều lúc nản quá thì bỏ ngang và quên đi luôn, chạy trốn không muốn thực hành và tìm những lý do rất hợp lý cho những việc mình không làm và vấn đề căng thẳng vẫn đang ở đó , mọi thứ trong cuộc sống cứ rối tung lên

Việc đó ảnh hưởng đến chính cơ thể của tôi, có ngày tôi chẳng làm gì hết, chỉ làm vài thứ gì đó cho khuây khỏa tâm trí. Thực sự bên trong là một sự trống rống, không biết mình cần gì, muốn gì và sẽ làm gì. Stress đến thì đâu ai biết mà né tránh, vì bản thân mình luôn tạo ra những dịp căng thẳng rất tự động, bản thân mỗi chúng ta luôn có những suy nghĩ tự động. Khi được nhắc nhở tôi kịp nhận ra là mình đang có vấn đề căng thẳng, và cần phải tiếp tục hành trình hướng đến sự lành mạnh, lúc đó tôi lại tiếp tục hành trình biết ơn.

Nhiều lần như thế và cứ những lúc chán nản, tôi lại bỏ cuộc, “thôi thì làm cũng vậy, mà không làm cũng thế”. Việc phóng chiếu nội tậm và thực hiện cơ chế ngụy biện rất tinh vi và tiếp tục né tránh. Đúng vậy khi “một người nhiễu tâm”, họ rất khó chấp nhận những điều đang xảy ra với chính bản thân họ.

Việc sắp xếp lại các lĩnh vực trong cuộc sống rất thách thức nếu thực sự chưa lành mạnh một cách đúng nghĩa. Và chìa khóa quan trọng được nhắc đến ở đây là lòng biết ơn. Và còn một chìa khóa quan trọng hơn nữa đó là sự khiêm tốn, có dịp nghe Anh mình chia sẻ thêm nhé!

Việc chấp nhận hiện tại và tiếp tục hành trình biết ơn mỗi ngày là một trong những việc cần phải làm để việc lành mạnh được nhanh chóng và hiểu hơn về chính mình, và hãy cho phép những điều tốt đẹp này xảy ra ở trong nội tâm trước khi làm một điều gì đó tiếp theo nhé!

Việc biết ơn là việc cần làm ngay bằng sự can đảm và cho phép yêu thương chính. Tôi biết là việc thực hành thì chưa hề dễ dàng, " vẫn phải làm nhé", đây là cơ hội để được lành mạnh theo đúng nghĩa của nó. Và bạn thử xem lại lý do ban đầu bạn đang thực sự muốn gì trên hành trình hiểu mình và đi tìm chính mình là gì? Và hãy tạo cơ hội cho bản thân thực hiện lòng biết ơn. Còn từng bước làm thế nào thì có thể alo để hỏi trực tiếp mình nhé! Và hãy thực hành việc biết ơn, khiêm tốn càng nhiều càng tốt. Chúc may mắn và bình an, hãy can đảm để yêu thương chính mình hơn nữa và cho phép mình lành mạnh hơn mỗi ngày nhé!

#LongBietOnVaSuKhiemTon

#LanhManh

#QuanSatBanThan

#HieuMinhHieuNguoi

#GiaoTiepHieuQua

#RaKhoiVungAnToan

#ConNguoiMoi

Kịp và chưa kịp, cơ hội, sắp xếp cuộc đời mình

 Kịp và chưa kịp, cơ hội, sắp xếp cuộc đời mình.

Tôi có không ít lần lo âu trong một khoảng thời gian khá dài để hỏi mình một câu hỏi quan trọng là: “Tôi đã bắt đầu sắp xếp lại cuộc đời mình chưa?”, vì được nghe chia sẻ, được đọc sách còn mỗi việc thực hành thì có khi lại dậm chân tại chỗ, và bắt đầu lấy lý do này nọ, chẳng qua là đang trốn tránh thôi, như có lần mình đã chia sẻ về cơ chế né tránh trong ta đang hoạt động ngầm. Cũng chỉ vì có những lý do rất hợp lý, hợp tình phải không nào?

Dù bạn đã trải qua hay sắp trải qua những điều này, và tôi đã lặp lại những suy nghĩ đó rất nhiều lần, phân vân lựa chọn hướng đi cho bản thân mình, và hỏi mình liên tục “tôi phải làm gì đây? tôi chẳng biết mình phải bắt đầu từ đâu” mà chẳng thể giải quyết được điều gì. Có lúc tôi chạy trốn không muốn nhắc đến và tìm một chỗ thật yên tĩnh sau đó chỉ ngồi một mình gặm nhấm những suy nghĩ ấy trong đầu, và vấn đề vẫn đang ở đó và không thể giải quyết mà cứ suy nghĩ hoài.

Việc đó ảnh hưởng đến chính cơ thể của tôi, có nhiều người nhìn vào thấy xuống cân và gầy guộc đi hẳn. Trông bộ dạng đó thì tôi vẫn chưa chấp nhận là mình đang bị stress tấn công. Và đến khi được chỉ đích danh và tôi kịp nhận ra là mình đang có vấn đề căng thẳng nên ảnh hướng đến cơ thể như vậy. Và rồi trong đầu tôi xuất hiện những suy nghĩ “bình thường thôi mà”, ôi một lý do ngụy biện rất hợp lý.

Những căng thẳng nho nhỏ tồn dư lâu ngày tích tụ chờ dịp bùng phát đó thôi, và đôi khi chính bản thân người đó sẽ không nhận ra được họ đang bị điều gì chi phối. Một vài lần gợi lại cảm xúc thì những căng thẳng dồn nén đó sẽ được bung ra ngay.

Nhiều lần thì chúng ta không những chạy trốn vấn đề mà còn nhanh chóng xóa bỏ đi bằng nhiều cách. Có khi bạn làm mà bạn không hề hay biết mình đang làm gì, thường thì tôi cũng hay ngụy biện cho những điều đó “bình thường thôi mà có gì đâu”, và nhận ra là mình đang xóa bỏ không giải quyết vấn đề, nhiều lần như thế. Thực ra có một điều mình đã được Anh mình chia sẻ về việc một người đang “Nhiễu tâm”, họ rất khó để nhìn ra được vấn đề của chính bản thân họ

Còn nhiễu tâm là gì để tôi chia sẻ ở một lần khác vậy, hôm nay chỉ nhắc đến nó vậy thôi. Biết nó đang là như thế. Và để nhận ra được vấn đề thì có dịp cơ chế ấy bộc phát ra, nhân lúc đó hãy quan sát bản thân mình ngay lập tức xem tôi đang có suy nghĩ hay cảm xúc và hành vi gì ngay lúc đó. Những lúc đó là cơ hội rất tốt để biết về chính mình. Đó là việc kịp hay chưa kịp lúc, mà ta thường lờ đi, lảng tránh qua chuyện khác ngay.

Có những mối quan hệ trong cuộc đời ta sẽ chẳng hiểu vì sao người đó lại hành xử với mình như thế, và bạn cứ băn khoăn hoài, tại sao tại sao lại đối xử với tôi như vậy. Những lúc như vậy thì bao nhiêu thứ cứ đổ dồn là cho mình rối lại càng rối hơn. Vậy làm ơn cho phép mình có cơ hội “sắp xếp lại các ngăn kéo của cuộc đời mình”

Chấp nhận hiện tại mình đang có gì, thừa nhận vấn đề hiện tại đang là gì, và bắt đầu cho phép mình quan sát chính mình mỗi ngày, và đây là việc của bạn không ai khác làm giùm cho bạn được. Nhiều khi bản thân mình không tự cho phép bản thân nhận được những điều tốt đẹp, lúc đó ta đang đánh giá thấp chính bản thân mình, và đó cũng là một trong những kẻ thù nội tâm.

Việc “sắp xếp lại các ngăn kéo của cuộc đời mình” thì cũng không tránh khỏi những áp lực,

Tôi tin rằng đằng sau mỗi thách thức là một phần thưởng rất xứng đáng cho chính bạn. Hãy cho phép mình có cơ hội nhìn lại chính mình và biết cách sắp xếp mọi lĩnh vực cuộc sống của chính mình.

Nhớ lại vài lần ra quyết định cho phép bản thân có cơ hội yêu thương chính mình thì tôi đã hiểu rằng, mọi điều tốt đẹp đã xảy ra vì chính mình đã cho phép nó xảy ra từ trong nội tâm của tôi để hướng đến việc phát triển bản thân một cách lành mạnh. 

Việc “sắp xếp lại các ngăn kéo của cuộc đời mình” bằng sự can đảm và cho phép yêu thương chính mình là không hề dễ dàng chút nào. "Sợ thì vẫn phải sợ mà vẫn phải làm". Quay trở lại lý do ban đầu bạn đang thực sự muốn gì trên hành trình hiểu mình? Và hãy kịp thời cho phép bản thân có cơ hội quan sát chính mình. Và hãy lặp đi lặp lại điều đó càng nhiều càng tốt. Chúc may mắn và bình an, can đảm để yêu thương chính mình!

#QuanSatBanThan

#HieuMinhHieuNguoi

#GiaoTiepHieuQua

#RaKhoiVungAnToan

#ConNguoiMoi

Rời đi, ra khỏi vùng an toàn, chấp nhận và trưởng thành

 Rời đi, ra khỏi vùng an toàn, chấp nhận và trưởng thành

Tôi có không ít lần lo lắng và căng thẳng trong một khoảng thời gian khá dài, chẳng ích lợi gì cho bản thân. Cũng chỉ vì cả nể, sao cũng được, rồi ôm ưu tư vào lòng mà suy nghĩ miên man đến một lúc chẳng thể chịu được nữa và bung nóc. 

Dù bạn đã trải qua hay sắp trải qua những điều này, rất nhiều lần lo lắng, suy nghĩ luẩn quẩn vòng vo hoài mà chẳng thể giải quyết được vấn đề gì. Nhiều lúc chạy trốn không muốn nhắc đến, dù là gì đi nữa thì vấn đề vẫn đang bế tắc ở đó và không thể giải quyết. Những căng thẳng nho nhỏ đó là những cái vòi châm làm cho bạn rất khó chịu, đau thì không đau hẳn những mà về lâu về dài sẽ làm cho bạn cực kỳ khó chịu. Chỉ cần một vài lần gợi lại cho bạn thì bao nhiêu thứ cảm xúc dồn nén sẽ được bung ra ngay tức khắc.

Và cũng rất nhiều lần thì chúng ta thường chạy trốn vấn đề bằng nhiều hình thức khác nhau. Có khi bạn làm mà bạn không hề hay biết mình đang làm gì, thường thì tôi cũng hay biện minh cho những điều đó, và có những lúc chợt nhận ra là mình đang chạy trốn, né tránh không giải quyết vấn đề, nhiều lần như thế thì tưởng như là ổn và tốt nhưng không phải thế, vì đó là một cơ chế tự động trong phần “bản thân mình không biết – vô thức” 

Nhắc đến việc “chạy trốn, né tránh, xóa bỏ, bóp méo và khái quát” là một trong những biểu hiện và cơ chế mà chúng ta không thể kiểm soát hay làm bất cứ điều gì khác, vì nó tự động diễn ra. Khi được ai đó chân thành nói cho bạn biết cần phải làm gì thì ngay lúc đó việc “phản kháng lại” là đương nhiên.

Để có hành vi thói quen mới thì cũng không tránh khỏi những lần để ra quyết định một cách đau đớn. Đó là việc rời đi và ra khỏi vùng an toàn, những cụm từ này tôi được nghe ở đâu đó rất nhiều lần, và để trải nghiệm và đi qua nó thì không ít lần phải thực sự can đảm để làm một điều gì đó ngoài sức tưởng tượng của bản thân.

Chấp nhận những vấn đề vốn dĩ mình đang có như là mình đang có cũng khó lắm. Không hề đơn giản và chưa hề dễ dàng mà vẫn phải làm thôi. Cũng như “Bonsai” muốn đẹp thì phải chịu cắt tỉa, phải chịu uốn và chịu áp lực và vượt ra khỏi tầm kiểm soát để đạt được những điều tuyệt vời hơn.

Chấp nhận hiện tại, thừa nhận vấn đề hiện tại để lao vào xử lý, ra khỏi cái vỏ bọc an toàn, đến một môi trường mới và hãy thử sức can đảm xây dựng lại những mối quan hệ xung quanh, từng điều  nho nhỏ trước, cũng như việc bạn “đốt cầu phía sau lưng bạn” và việc tiến lên là việc của bạn không ai khác làm giùm cho bạn được. Nhiều khi không dám đốt cầu là chuyện bình thường vì nỗi sợ về sự đánh giá, sợ mất quyền lợi, sợ mất mối quan hệ…Một khi mình còn sợ thì khi đó cơ chế “né tránh” đang hoạt động rất tinh vi, và đó là một trong những kẻ thù nội tâm rất đáng được nhắc đến ở đây.

Việc phát triển và nâng tầm bản thân thực sự thì cũng không tránh khỏi những gánh nặng vô hình này, cái gánh nặng của việc áp lực mọi thứ và dẫn đến việc né tránh không đối diện với vấn đề cần phải ra quyết đinh: “rời đi ra khỏi vùng an toàn” và chấp nhận tìm giải pháp trưởng thành hơn.

Việc rời đi ra khỏi vùng an toàn thường thì cũng làm được mấy bữa tốt lành. Nếu không được đồng hành và nhắc nhở chia sẻ rồi đâu cũng lại vào đấy, tính liên tục rất quan trọng để hình thành những thói quen mới. Dù có ra quyết định rồi cảm giác đau đớn cũng phải làm để một lần được trưởng thành hơn.

Nhớ lại lần ra quyết định cách đây sáu năm trước của tôi để hướng đến việc phát triển bản thân là một ví dụ cụ thể cho việc rời khỏi vùng an toàn nó thách thức đến mức độ nào. Cảm giác sợ hãi và sợ vì phải thích nghi với những điều cực kỳ mới và chưa biết phải làm gì, làm như thế nào, đi về đâu, rồi sẽ ra sao, rồi câu hỏi tiền đâu để học và làm, và mông lung chới với như “cây bèo lục bình trôi sông vậy”. Khi phải thay đổi một điều gì để làm một điều khác mới thường thì tôi và rất nhiều người trong số chúng ta mất rất nhiều thời gian để bắt đầu lại, tiếp cận với điều mới và cảm giác bị hụt hẫng mất một thứ quan trọng bấy lâu nay, cái cảm giác nuối tiếc vì phần thưởng phụ xung quanh việc ra quyết định quá lớn, khiến chúng ta không thể ra quyết định, tính hay “cả nể” trong mọi việc phải không nào?

Làm sao để thoát khỏi những rào cản: “sự cả nể, cơ chế né tránh, và sự xung đột nội tâm thường xuyên diễn ra, chọn điều A hay điều B cứ lăn tăn hoài”, bạn có bao giờ đặt câu hỏi này để tìm cách giải quyết cho chính mình hay chưa, và bạn chợt nhận ra là rất nhiều lần mình đã như thế, thường xuyên né tránh giải quyết vấn đề, sao cũng được, gì cũng được, rồi mâu thuẫn nội tâm giày vò liên tục khiến mọi suy nghĩ tự động ngày một gia tăng. Chính những vòi châm nho nhỏ ấy khiến bạn ra quyết định rất khó khăn, vì thế cần phải thay đổi một điều gì, và vượt qua nỗi sợ hãi, đi qua những trải nghiệm thực tại đời mình để một lần được trưởng thành, phải không nào?

Và cũng xin chúc mừng ai đó đang bắt đầu hành trình khởi sự hướng đến con người mới bình an hơn. Và tôi vẫn thích điều cốt lõi nhất lòng biết ơn cùng với sự khiêm tốn để dám ra quyết định và yêu luôn những gì mình đã quyết định và chọn lựa. Và cũng nhắc lại là không hề dễ dàng chút nào nhé! Trải nghiệm đi thôi nào và bắt đầu tiến lên

Đi ra khỏi vùng an toàn bằng sự can đảm và yêu thương chính mình là không hề dễ dàng chút nào. "Sợ thì vẫn phải sợ mà vẫn phải làm". Quay trở lại bạn đang thực sự muốn gì trên hành trình phát triển bản thân? Làm cho những điều mình mong muốn cách rõ ràng bao nhiêu thì việc đạt được là một thành tựu đáng để chúc mừng bấy nhiêu. Chúc may mắn và bình an, can đảm và tiến lên!

#QuanSatBanThan

#HieuMinhHieuNguoi

#GiaoTiepHieuQua

#RaKhoiVungAnToan

#ConNguoiMoi

Thứ Hai, 21 tháng 3, 2022

Ký ức và cảm xúc...

 Ký ức và cảm xúc...


Mỗi người đều có những ký ức rất đẹp và cũng không ít những lần có ký ức chẳng hay ho, chẳng muốn nhắc đến, dù là đẹp hay đang bị tổn thương thì nó vẫn đang ở đó, không chạy đâu cho thoát. Chỉ cần một lần nhớ lại mà xem, bao nhiêu thứ cảm xúc dội về ngay tức thì ấy mà, sao mà bay đi đâu được.


Và mỗi người thì thường thích mình có những trải nghiệm đẹp, và đầy yêu thương. Ồ mà hoàn cảnh mỗi người lại đâu cho phép những điều mơ ước ấy được diễn ra một cách suôn sẻ tốt đẹp như một kiệt tác tranh vẽ để đời được.


Cha mẹ nào cũng bận cơm áo gạo tiền, nào để ý đến từng chi tiết nhỏ nhặt, chỉ là hiểu và biết ở một mức độ nào đó. Cũng chỉ vì cha mẹ cũng là những người rất đỗi bình thường như chúng ta đây thôi. Một khi chúng ta còn đổ lỗi cho người này, người kia, là chúng ta đang đi chệch hướng rồi, vì một trong những điều mà ai trong chúng ta đều có đó là tràn đầy vấn đề, vì sự việc đến thì mỗi người cũng đang làm tốt nhất với nguồn lực họ đang có rồi. Chúng ta có đòi hỏi thêm cũng chẳng thể nào họ làm được. Chỉ khi có ai đó chỉ cho họ phải làm gì.


Và khi ai đó thực sự mong muốn thoát khỏi những gánh nặng vô hình và cầu tiến thì mình mới giúp được, và chịu khó học hỏi và để ý một chút là được thôi, chẳng có gì..


Quay trở lại ký ức và cảm xúc thường thì giấu rất kỹ và rất sâu, vì mảng sâu nội tâm ấy đang bị tổn thương vô cùng. Cần có những người thực sự tin tưởng, và đủ sự tin và nể phục thì tất cả những ký ức đấy lại tuôn trào ra mà không kịp hãm lại.


Và tôi cũng đã chia sẻ rất kỹ rồi, chuyện gì cứ từ từ, cứ tiệm tiến từng chút một đừng nóng vội. Cũng như một trái bóng bơm đầy khí tích tụ lâu ngày cho đến ngưỡng giới hạn của nó thì “bùm thôi”. Ký ức và cảm xúc tiêu cực thường như vậy đấy, gặp sự kiện gì liên quan đến là bắt đầu dòng chảy của những suy nghĩ tự động cứ vậy len lỏi mà hoạt động ngầm thôi.


Có những giải pháp để xử lý những cảm xúc ấy, làm cho vơi bớt những gánh nặng vô hình đang đè nặng trên vai bạn mỗi ngày. Quan trọng nhất là bạn có thực sự đang muốn. Cảm giác sợ và sợ phải thay đổi một điều gì, tôi và rất nhiều người đều đang gặp phải mỗi ngày phải không nào?


Làm sao để thoát khỏi những rào cản đó, bạn có bao giờ đặt câu hỏi này để tìm cách, hay một ai đó mới nói cho bạn và bạn chợt nhận ra là cần phải thay đổi một điều gì, và vượt qua nỗi sợ hãi phải không nào?


Có người đang bắt đầu hành trình hướng đến con người mới, xin chúc mừng. Vậy cần thêm điều gì để mình hoàn thành tốt những gì đã khởi sự và thoát ra khỏi thói quen cũ? Và mỗi người sẽ tự lên đường đi tìm cho mình những câu hỏi cốt lõi để giải quyết triệt để vấn đề nhé, phải không nào? Và chìa khóa là Lòng Biết Ơn cùng với sự khiêm tốn là hai yếu tố quan trọng nhất trên hành trình ấy bạn nhé!


Vì thế học cách làm những điều nhỏ nhặt nhất bằng sự kiên nhẫn và yêu thương là không hề dễ dàng chút nào. "Sợ vẫn phải tiến lên" đó là những điều mình rất thích Anh mình chia sẻ thế. Quay trở lại điều bạn đang thực sự muốn chú tâm đến để một phần ký ức được khai thông và làm cho đời sống nội tâm triển nở phong phú hơn nhé, đổ đầy năng lượng cảm xúc tích cực nhé. Và muốn đổ đầy thì cứ liên hệ với mình. Chúc may mắn và bình an!


#QuanSatBanThan

#HieuMinhHieuNguoi

#GiaoTiepHieuQua

#KyUc

#CamXuc

#ConNguoiMoi

Thứ Hai, 14 tháng 3, 2022

Hiểu mình dễ dàng hay thách thức? và thương lấy mình chút

Hiểu mình dễ dàng hay thách thức?

 và thương lấy mình chút

Một câu nói mình rất thích “Giữa sự tác động bên ngoài và đáp ứng bên trong, có một khoảng trống. Trong khoảng trống đó, tồn tại sự tự do và sức mạnh lựa chọn cách đáp ứng. Sự trưởng thành và tự do của ta nằm ở cách chúng ta đáp ứng.” (Viktor Frankl)

Và học cách lựa chọn cũng rất dễ dàng khi mình có một thái độ đúng, với một tâm an. Nhiều lúc mình cứ mơ hồ, nghe chỗ này nói, chỗ kia bảo “phải thế này, phải thế kia cơ”, có biết đấy là đâu mà chọn với chả lựa, có đủ sáng suốt để mà chọn mới hay. Cách khôn ngoan là dừng lại, biết thế nào là vừa đủ, và đúng lúc, đúng chỗ và cũng cần đúng thời điểm, và điều hướng cảm xúc.

Mà khổ nỗi, sự việc đến thì chẳng thể mà kịp suy với xét, cứ có gì bộc phát hết ra cho bõ tức, “đời chơi mình hết hồn, thì mình chơi lại đời hết mình” căng ghê ha. Có ai đó thì cứ bắt mình phải thế này, phải thế kia. Mà trong khi đó chưa xét lại xem “Thân – Tâm – Trí” mình có đủ nguồn lực mà tiếp nhận ngay thời điểm đó hay không. Cũng như cái cây đang rất yếu ớt mà gặp giông bão lớn thì kiểu gì chẳng toi ngay. Thân Tâm Trí ta cũng vậy thôi, đó là góc độ sức khỏe tinh thần đang ở tình trạng như thế nào? 

Nhiều người trong số chúng ta đều đang làm theo cách: “Có bao nhiêu thứ kiến thức cứ vơ vào mình cho bằng hết, đọc cho thật ngấu nghiến, nghiền cho thật kỹ mà quên đi việc tiêu hóa”. Dù có được học để xử lý và chứng nào cũng y chang lại như cũ. Vậy tại sao nhiều khi mình chưa làm được điều đó? Một dấu hỏi lớn phải không nào anh chị? Và thấy ai đó cứ đi hỏi: “Làm gì bây giờ? phải làm sao đây? Tại sao, tại sao, tại sao?”. Việc thừa nhận mình đúng như tình trạng hiện tại là cả hành trình phải không nào anh chị? Làm ơn thương lấy mình chút xem sao!

Vì thế để kết thúc chia sẻ này, mình cũng thích những điều mà có lẽ anh chị em mình cũng thường hay nghe nói: “Hãy trân trọng giây phút hiện tại”. Mà thường tâm trí ta thì cứ hay thích đi lui về quá khứ hay đi quá lố về tương lai. Hôm nay em chỉ chia sẻ thế thôi, làm ơn thương lấy mình chút.

#HocVienNewMe

#ConNguoiMoi

#BienTapLaiDoiMinh

#HieuMinhHieuNguoi

#5PhutThuGianHieuQua



Thứ Năm, 10 tháng 3, 2022

Quan sát đa giác quan

Quan sát đa giác quan,

Một định nghĩa cơ bản mình được biết đó là: “để nhận ra sự khác nhau về trạng thái và thể lý của người khác”. Và học cách quan sát đa giác quan cũng là một cách rất dễ dàng. Biết và thấy dấu hiệu thì cảm nhận được người mình đang giao tiếp ở trạng thái thế nào mà giao tiếp cho phù hợp, khôn ngoan.

Cơ mà, đời thì chẳng thế. Cứ thấy đang hổ báo, cơn thịnh nộ đang nổi lên thì càng đổ thêm dầu vào cho nó bùng phát lên. Và sau đó thì chợt nhận ra rằng “đã hành xử sai quá sai”.

Rất nhiều người trong cuộc sống đều đang làm theo cách cũ như thế, mặc dù có được biết và được học để xử lý những hành vi tiêu cực ấy. Vậy tại sao nhiều khi mình chưa làm được điều đó? Một dấu hỏi lớn phải không nào anh chị? Và bí quyết nằm ở chỗ đó là chúng ta có nhận thức đủ để cam đảm mà dám “thừa nhận thực tế nó đang là như thế không đã?” bước tiếp theo thì tính sau, sẽ có giải pháp chỉ cần mình muốn và mình cho phép mình xứng đáng nhận được.

Vì thế học cách “điều hướng và quân bình rất quan trọng”, đó là những điều mình rất thích Anh mình chia sẻ thế. Và quay trở lại để quan sát đa giác quan tiếp tục nhé, với niềm vui và sự tích cực để trong mỗi lần giao tiếp được hiệu quả hơn nhé!

#QuanSatDaGiacQuan

#HieuMinhHieuNguoi

#GiaoTiepHieuQua

#ConNguoiMoi



Sự trì hoãn thay đổi

 Con người ai cũng muốn thay đổi Và để thay đổi thì họ luôn có một sự trì hoãn cực kỳ lớn Bạn có biết vì sao không?